Đi du lịch ở châu Âu nếu có thể thì nên thuê một chiếc xe tự lái và thong thả khám phá các vùng đất của lục địa già. Cái thú của việc thuê xe tự lái đó là cảm nhận được gần hơn cuộc sống tại các quốc gia châu Âu, hiểu hơn về văn hoá, con người, ẩm thực của họ. Việc lái xe ở châu Âu cũng đơn giản thôi, thậm chí còn dễ hơn so với lái ở Việt Nam nữa. Cứ tự tin thuê xe và lên đường thôi!

CHẶNG 1: SAIGON – ISTANBUL – PARIS – FRANKFURT
Ngày 18/09/2019 đáp chuyến bay của Turkish Airlines xuống sân bay Charles de Gaulle, Paris, France. Đi thẳng ra quầy thuê xe của Hertz để làm thủ tục nhận xe. Xe đã được thuê online trước đó khi còn ở Việt Nam. Ngoài Hertz thì anh chị muốn thuê xe của hãng nào cũng được, nhiều lắm, như Avis, Enterprise, Budget, Europcar,…

Có chút trục trặc nhỏ là hợp đồng thuê xe ban đầu được thực hiện bằng thẻ VISA DEBIT nên lúc nhận xe thì bị từ chối. Thế nên phải tốn thời gian để chuyển đổi sang tên em và sử dụng thẻ CREDIT của em. Anh chị lưu ý vụ này nhé. Sử dụng thẻ CREDIT để thuê và đi ra nước ngoài cũng nên mang theo 1-2 cái thẻ CREDIT, bên cạnh thẻ DEBIT nếu có.
Ban đầu bọn em đặt thuê Peugeot 3008 nhưng đến lúc nhận xe thì Hertz báo hết xe Peugeot 3008 và đổi ngang cho chiếc Kia Sportage máy dầu, số sàn. Thôi kệ, có xe đi là ok rồi. Thấy số sàn cũng hơi lười vì ở Việt Nam toàn quen chạy số tự động. Nhưng mà đường đường là tay đua, xe gì cũng xử hết.
Hành trình bắt đầu từ Paris và điểm đến tiếp theo là Frankfurt, nơi diễn ra Triển lãm Frankfurt Motor Show 2019. Khoảng cách từ Paris đến Frankfurt khoảng gần 600 km, Google Maps báo đi mất khoảng 5 tiếng rưỡi, chưa bao gồm thời gian nghỉ ngơi, ăn uống và đổ nhiên liệu.
Vì không gấp phải về Frankfurt sớm nên bọn em cũng thong thả chạy. Ở Pháp thì cao tốc chỉ cho chạy tối đa 130 km/h nhưng bọn em cứ theo dòng xe mà chạy thôi. Có lúc lên cả 150-160 km/h. Người ta chạy sao mình chạy vậy, chả phải sợ bố con thằng nào. Nhưng luôn nhớ là phải giữ lane trái ngoài cùng trống để cho mấy thằng chạy nhanh nó vượt. Mình vượt xong thì cứ tấp phải luôn, không giữ lane đó.
Tiền thu phí ở Pháp mắc kinh, nó thu y chang Việt Nam, mò vô cao tốc là lấy vé, ra khỏi cao tốc thì trả tiền. Có những đoạn trả đến gần 1 triệu đồng tiền thu phí đường bộ. Có thể trả bằng tiền mặt hoặc thẻ tín dụng đều được. Mấy chỗ thu đoạn ngắn, giá vài Euro thì có thể trả bằng tiền xu.
Hết biên giới Pháp và qua Đức thì chạy Autobahn tẹt ga, có những đoạn không giới hạn tốc độ và đặc biệt miễn phí 100%. Bọn Đức nó giàu, nó có nhiều hãng xe hơi lớn bậc nhất thế giới, nó cho chạy mái thoải, chả thèm thu đồng phí nào. Mặc dù chất lượng mặt đường Autobahn thì tốt khỏi nói rồi. Dù vậy thì đợt em đi Autobahn sửa chữa khá nhiều, chắc là chuẩn bị cho mùa Đông lạnh giá sắp đến.
Hai thằng chạy khoảng 7 tiếng thì cũng đến Frankfurt. Vì đang mùa triển lãm nên khách sạn trong trung tâm hết phòng hoặc nếu còn thì giá đắt. Mà bọn em không đặt phòng trước, gần tới nơi mới đặt. Cuối cùng chọn được cái khách sạn ở cách trung tâm triển lãm Messe Frankfurt khoảng 10 km, giá tốt và nó nằm lọt thỏm trong một cánh rừng.
Check-in xong khách sạn thì em mới chính thức được ngả lưng lên giường sau một hành trình dài, bay từ Sài Gòn đi Istanbul, xong bay tiếp từ Istanbul tới Paris, rồi lái xe từ Paris tới Frankfurt. Ngả lưng xuống nó đã gì đâu.
CHẶNG 2: FRANKFURT – LORRACH
Sau một đêm ngon giấc, sáng thức dậy ăn sáng và lấy xe để đi tới triển lãm Frankfurt Motor Show, một trong những triển lãm ô tô lớn nhất trên thế giới hiện tại. 5 năm trước em từng đi dự triển lãm này và đó là lần đầu tiên đi châu Âu. Lúc đó đi một mình và chưa có thuê xe ô tô tự lái. 5 năm trước, Frankfurt Motor Show to vật vã, một mình em quần cái triển lãm trong 3 ngày, rã rời chân tay mà còn coi chưa hết.
Thế nhưng ở lần trở lại vừa rồi, em rất bất ngờ về quy mô của triển lãm. Nó chỉ bằng khoảng 1/5 so với 5 năm về trước. Lý do thì có nhiều nhưng theo em có 2 cái chính. Đầu tiên là sự phát triển quá mạnh mẽ của Digital Marketing khiến cho các triển lãm trở nên lạc hậu. Chi phí chi cho triển lãm quá lớn nhưng hiệu quả chưa chắc đã bằng Digital Marketing. Ngoài ra, thị trường châu Âu đang xoay chuyển và bắt đầu bão hoà về ô tô động cơ đốt trong. Xu thế xe điện đang đến nhưng chưa phải lúc bùng nổ. Các thị trường như Trung Quốc, Đông Nam Á,… mới đang là những thị trường tiềm năng hơn. Trưng bày xe ở châu Âu cho hoành tráng chả để làm gì.
Sau một ngày lòng vòng ở triển lãm Frankfurt Motor Show để xem xe thì 2 thằng cũng đuối và ra lấy xe để đi Lorrach, nghỉ đêm ở đó, trước khi đi tới Milano để chuẩn bị xem giải FIA Karting World Championship. Đoạn đường từ Frankfurt đi Lorrach khoảng 330 km, Google Maps báo đi khoảng hơn 3 tiếng theo các đường cao tốc. Có đi qua Heidelberg, Kalrsruhe, Freiburg, Basel,…
Rời Frankfurt lúc khoảng 17h chiều và 2 thằng tới Lorrach khoảng 20h30 tối. Ghé vô quán ăn của anh Gia Kiệm, thằng làm tô mì tôm và thằng ăn dĩa cơm. Ở Tây mà ăn được mấy món này thì ngon phải biết. Chứ ở triển lãm toàn ăn mấy món Tây ngán thấy bà nội.
Ăn xong về nhà anh bạn, lai rai vài chai bia của vùng Lorrach, bàn chuyện Tôn giáo và Chính trị – Xã hội, xong lôi mấy khẩu súng hơi chuẩn thi đấu Olympic ra bắn thử và tranh tài. Quá khuya thì đi ngủ để sáng hôm sau còn lái tiếp đi Milano.
CHẶNG 3: LORRACH – MILANO
Chặng này đi từ lãnh thổ của Đức và điểm đến là Italy nhưng có băng qua Thuỵ Sĩ. Chiều dài khoảng 350 km và mất khoảng 4 tiếng do tốc độ không được nhanh như khi đi Autobahn.
Sáng ngủ dậy thong thả một chút ở Lorrach, chơi bắn súng tiếp với khẩu súng dài và khoảng 11h trưa xuất phát.
Cái ngu đầu tiên ở chặng này là không chịu ăn trưa trên đất Đức mà để qua đất Thuỵ Sĩ mới ăn. Hậu quả là tốn một mớ tiền để ăn bữa trưa trong một trạm dừng chân ở đâu đó trên đất Thuỵ Sĩ, nơi người ta vẫn dùng đồng Franc, dù trả bằng Euro vẫn nhận. Nói chung, xác định chi phí ăn uống ở Thuỵ Sĩ cực đắt, cao gấp 3-4 lần so với Đức chứ không đùa. Nếu lái xe thì nên cân nhắc lựa chọn điểm ăn cho phù hợp, tiết kiệm được kha khá.

Ah, lúc ghé ăn em có mua cái Vignette để dán lên kính lái khi đi vô đất Thuỵ Sĩ. Cái này là phí đường bộ của Thuỵ Sĩ, tính theo năm, giá hình như 36 Euro. Mua xong nhớ dán lên kính lái giống như tem đăng kiểm của mình. Nếu không dán có thể bị chụp hình và ăn biên bản phạt.
Một cái nữa cần lưu ý là đổ nhiên liệu khi đi qua các vùng khác nhau. Thật ra không lo là không có trạm nhiên liệu để đổ đâu mà quan trọng là giá thế nào. Chuyến này hai thằng cũng gặp một chút vấn đề khi vô trúng cái trạm nó chém tới hơn 2 Euro cho 1 lít dầu Diesel, hơn gấp rưỡi so mấy trạm đã đổ trước đó. Đổ 40 Euro mà được chưa tới 20 lít Diesel. Nhưng vì lúc đó dầu trong xe còn ít nên cũng phải đổ thôi.
Khung cảnh trên đường từ Lorrach đến Milano có những đoạn rất đẹp, đặc biệt là ở những đoạn thuộc Thuỵ Sĩ. Các dãy núi nối tiếp nhau, ôm lấy những ngôi làng hay một cái hồ lớn, tạo nên những khung cảnh kỳ vĩ. Thuỵ Sĩ thì quá nổi tiếng về những thứ này rồi. Nếu anh chị thích lái xe, thích chinh phục những cung đường đèo thì Thuỵ Sĩ chắc chắn là quốc gia phải đến khi thăm châu Âu.
Đoạn đường này có đi qua hầm Gotthard, một cái hầm nằm ngay dưới dãy núi Alps nhưng cái mình đi là hầm đường bộ. Còn cái hầm Gotthard nổi tiếng là hầm đường sắt dài nhất thế giới với chiều dài khoảng 57 km, dài hơn hầm dưới biển Seikan ở Nhật Bản. Đường hầm Gotthard khởi công năm 1996 và hoàn thành vào năm 2016. Thông tin cơ bản là vậy, anh chị nào quan tâm thì có thể Google thêm.
Từ hầm đường bộ Gotthard, lái thêm khoảng 1,5 tiếng nữa là đến Lugano, một thành phố nằm ở miền Nam Thuỵ Sĩ, thuộc bang Ticino, nói tiếng Ý, có chung đường biên giới với Ý. Đây là thành phố lớn thứ 9 của Thụy Sĩ tính theo dân số và là thành phố nói tiếng Ý lớn nhất nằm ngoài nước Ý. Lugano nằm bên cạnh hồ Lugano, có mùa hè ấm áp và việc trong những năm gần đây thành phố thu hút một số lượng ngày càng tăng những người nổi tiếng, ngôi sao giải trí và các vận động viên thành danh đã khiến cho thành phố này được đặt biệt danh là “Monte Carlo của Thụy Sĩ”.
Ghé Lugano đổ nhiên liệu và đi tè, chuẩn bị cho quãng đường 80 km còn lại trước khi đến Milano. Đoạn này giao thông không tốt lắm nên chạy chậm, có hơn 80 km mà mất khoảng 2 tiếng đồng hồ. Đặc biệt là về gần đến trung tâm Milano thì lại càng kẹt, một phần là do đúng giờ cao điểm.
Đến căn nhà Airbnb ở đối diện Nhà ga trung tâm Milano là khoảng hơn 8h tối, hơi mệt và đói bụng nên chỉ vội cất đồ rồi đi ăn tối. Ăn xong thì đỡ hơn nên đi ra Nhà thờ Duomo di Milano ăn kem và uống cafe ngắm người ta đi chơi. Ngôi nhà thờ chánh toà Milano này là một trong những nhà thờ lớn nhất trên thế giới, xây dựng hết khoảng 600 năm rồi. Cực kỳ hoành tráng và đồ sộ. Muốn vào trong tham quan phải mua vé. Nếu mua vé thường thì xếp hàng hơn bị lâu.
Tuy nhiên ở Milano có một điểm khác rất đáng ghé qua đó là Tu viện Piazza di Santa Maria dell Grazie, nơi có bức tranh tường nổi tiếng “Bữa Tiệc Ly” của danh hoạ Leonardo da Vinci, thần tượng của em. Em may mắn đã vào xem tận mắt bức tranh này 3 năm trước rồi nên lần này không ghé lại xem nữa.
Kết thúc chặng 3, chuẩn bị cho 2 ngày cuối tuần sôi động tại giải đua Go-Kart vô địch thế giới FIA Karting World Championship ở đường đua South Garda Karting, Lonato, Brescia, Italia, “sào huyệt” của môn Go-Kart thế giới.
CHẶNG 4: MILANO – BRESCIA – MILANO
Theo kế hoạch ban đầu thì bọn em sẽ ngủ đêm ở Lonato, Brescia để tiện đi xem giải FIA Karting World Championship, giải vô địch thế giới diễn ra tại đường đua South Garda Karting nổi tiếng, được xem là “sào huyệt” của bộ môn đua xe Go-Kart. Tuy nhiên vì Milano hấp dẫn hơn nên bọn em quyết định ở lại Milano luôn, sáng sớm mới chạy xe đi Lonato.
Ở khu vực quanh nhà ga trung tâm Milano rất đông đúc, các con đường luôn chật kín xe ô tô đang đậu, khó kiếm được một chỗ để đậu xe qua đêm. Dù vậy nếu chịu khó đi lòng vòng thì cũng có khi kiếm được. Lưu ý là hãy cất hết đồ đạc, dù giá trị hay không khi đậu xe qua đêm ở bất kỳ thành phố lớn nào ở châu Âu. Đừng để đồ ở những chỗ mà các tên trộm có thể thấy được, lúc đó có nguy cơ sẽ bị cạy cửa hay đập cửa kính để trộm đồ. Cẩn tắc vô áy náy. Mà thật ra khi đậu xe đi ăn hay làm gì nhanh cũng nên cẩn thận chứ đừng nói gì là đậu xe qua đêm trên đường phố.
Từ Milano đi Lonato, Brescia khoảng 123 km, lái xe mất khoảng 1 tiếng rưỡi. Nhưng nếu đi vào giờ cao điểm buổi sáng thì có thể chậm hơn do giao thông đông đúc. Đường sá ở Italia cũng dễ chạy, thu phí theo trạm, trả qua thẻ tín dụng hoặc tiền mặt thôi. Cứ bật Navigation lên và chạy theo hướng dẫn là tới. Địa chỉ thường chính xác tuyệt đối. Ngoài ra hệ thống dẫn đường còn hay đề xuất các cung đường đi nhanh hơn, tiết kiệm thời gian hơn.
Chạy khoảng hơn 1,5 tiếng thì bọn em cũng đến với trường đua South Garda Karting, nằm lọt thỏm trong một khu trồng cây nông nghiệp rộng lớn, đường vào thì lại nhỏ. Lý do nó nằm ở khu vực xa khu dân cư là vì ở ngoài đó đất mới rộng và rẻ, thêm nữa là tiếng ồn từ xe Go-Kart phát ra cũng rất lớn nên bắt buộc phải đi ra ngoại ô mà thôi. Vì thế nên đa số các trường đua xe đều nằm ở ngoài khu dân cư hoặc ngoại ô.
Vì đã đăng ký Media nên bọn em được cho phép đậu xe ở bãi riêng, có thể vào khu Paddock, đi tham quan gara kỹ thuật của tất cả các đội đua, quay phim, chụp ảnh, gặp gỡ các tay đua, các Team Manager,… Mục đích chính của chuyến đi châu Âu lần này chính là để đến South Garda Karting xem người ta làm gì ở giải vô địch thế giới nên khi bước chân vào đây thực sự rất phấn khích.
Hơn 250 tay đua Go-Kart từ khắp nơi trên thế giới đổ về South Garda Karting để tham gia tranh tài tại 3 thể thức Karting gồm KZ, KZ2 và Academy. Trong đó KZ là thể thức cao nhất, còn Academy là dành cho các bạn trẻ chỉ khoảng 11-12 tuổi. Về chi tiết các thể thức KZ, KZ2 và Academy em sẽ viết riêng trong một bài khác, bài này chủ yếu chia sẻ về hành trình mà thôi.
Ngày đầu tiên bọn em đến South Garda Karting là thứ Bảy, ngày diễn ra các cuộc đua phân hạng. Với số lượng tay đua đến hơn 250 nên các lượt chạy diễn ra liên tục từ sáng sớm cho đến chập tối. Mỗi lượt chạy kéo dài khoảng 15 phút và xoay vòng liên tục. Khi một nhóm ra sân chạy thì nhóm kế tiếp sẽ vào khu vực Parc Ferme để chuẩn bị. Ngay khi sân trống thì họ sẽ xuất phát và cứ như thế tiếp tục.
Phải công nhận là họ tổ chức đơn giản nhưng cực kỳ hiệu quả và chuyên nghiệp. Sự chuyên nghiệp đến từ CIK-FIA, đến từ các tay đua và cả các đội đua. Mọi thứ vận hành cực kỳ mượt mà và ăn khớp với nhau. Có rất nhiều thứ để học hỏi.
Buổi trưa bọn em mua bánh mì hoặc pizza bán ngay tại trường đua để ăn. Xong đi thăm các gara, gặp gỡ những thành viên các đội đua nổi tiếng như Sodi, BirelArt, Tony Kart, CRG, Kosmic, FA, Kart Republic, Maranello,… Mọi người rất thân thiện và trao đổi cởi mở. Thật tuyệt!
Xem đến xế chiều thì bọn em quyết định đi về kiếm gì bỏ bụng xong chạy về lại Milano để nghỉ ngơi. Trước lúc về Milano thì có ghé qua hồ Garda, hồ lớn nhất nước Ý với diện tích khoảng 370 km2. Nó nằm ở khoảng nửa đường Brescia và Verona, và giữa Venezia và Milano. Định bụng là ghé đây ăn hải sản nhưng con đường dẫn ra hồ đông đúc kinh khủng, một phần do hôm đó là thứ Bảy nữa.
Loay hoay tìm mãi không thấy chỗ đậu xe và cả nhà hàng nên quyết định rời con đường độc đạo dẫn ra hồ và chuyển hướng qua một bờ khác của hồ Garda. Cuối cùng chọn ăn ở một nhà hàng món nướng, view nhìn ra hồ Garda, cũng rất đẹp.
Ăn xong thì chạy về Milano, về đến nhà cũng hơn 8h tối, nghỉ ngơi và chuẩn bị thông tin cho ngày Chủ nhật, ngày đua chung kết của FIA Karting World Championship.
CHẶNG 5: MILANO – BRESCIA – GENEVA
Sau một đêm ngủ sớm để chuẩn bị sức khoẻ cho ngày làm việc căng thẳng nhất ở FIA Karting World Championship 2019, ngày đua chung kết, bọn em dậy sớm lúc 6h sáng và dọn dẹp hết hành lý để sau đó tiếp tục hành trình về Paris chứ không trở lại Milano nữa. Buổi sáng sớm đầu Thu, trời Milano se lạnh. Em xuống lấy xe, tranh thủ chụp vài tấm khung cảnh xung quanh khi người còn thưa thớt. Milano là một thành phố của thời trang, nghệ thuật, ẩm thực và các giá trị lịch sử rất Ý. Đây là một nơi nên ghé thăm khi đi châu Âu. Tạm biệt Milano!
Hành trình từ Milano đến Lonato, Brescia bỗng trở nên quen thuộc. Bọn em đi sớm hơn nên đường sá cũng vắng vẻ hơn, chạy nhanh hơn, chỉ có tiền thu phí đường bộ là vẫn như cũ.
Ngày đua chung kết, không khí tại South Garda Karting cũng nóng hơn nhiều. Khán giả đến từ sớm và dần lấp đầy khán đài chính khoảng 2.000 chỗ ngồi. Em để ý thấy khá nhiều khán giả là bạn bè, người thân trong gia đình của các tay đua. Karting là bộ môn bắt đầu cho các tay đua xe 4 bánh. Hầu hết các tay đua F1 nổi tiếng hiện tại đều xuất phát với Go-Kart. Chính vì thế những giải đua Go-Kart luôn có sự hấp dẫn riêng của nó.
Sau các lượt phân hạng cuối cùng thì 3 lượt đua chung kết ở các thể thức KZ2, Academy và cuối cùng là KZ cũng diễn ra. Ở thể thức KZ2, tay đua người Pháp Denner Emilien của đội đua Sodi giành chức vô địch. Ở thể thức Academy, tay đua người Singapore là Christian Ho giành chiến thắng. Còn ở thể thức KZ, tay đua người Hà Lan của đội BirelArt, Marijn Kremers giành vị trí cao nhất.
Bọn em nán lại để tham dự phần họp báo sau giải đua do CIK-FIA tổ chức để xem họ làm thế nào. Sau đó đi chào tạm biệt các tay đua và những thành viên đội đua, trước khi lấy xe để đi về hướng Paris, kết thúc chuyến đi làm việc đầy giá trị ở châu Âu.
Rời trường đua South Garda Karting là khoảng hơn 19h tối, hai đứa quyết định kiếm một nhà hàng để ăn tối. Chọn qua Google thì thấy có nhà hàng ven đường nên ghé vô. Menu có món thịt bò sống, burger, beefsteak,… Nhìn chung là ăn được chứ em không quen món Tây nên không thấy ngon lắm. Dù gì thì cơm Việt vẫn là nhất.
Ăn xong bữa tối đã hơn 21h, trong khi quãng đường tới Geneva là khoảng 430 km, chạy mất hơn 4 tiếng đồng hồ là ít. Nhưng vì muốn về Paris sớm để nghỉ ngơi và khám phá một chút ở “Kinh đô ánh sáng” nên bọn em quyết định đạp luôn. Hai thằng thay nhau lái và nghỉ ngơi.
Trên đường đi Geneva có một lần bọn em vượt qua Exit theo chỉ dẫn của Navigation và rồi quyết định chọn con đường khác, đường nhỏ dẫn vào các ngôi làng chứ không đi cao tốc. Lúc này mới vui!
Đoạn này là khúc ở Cossano Canavese, đoạn giữa Brescia và Geneva. Đường làng nên rất nhỏ, lúc này cũng đã khuya nên mọi người cũng đã đi ngủ hết, vắng tanh, thỉnh thoảng mới thấy một chiếc xe ngược chiều. Bản đồ dẫn đường thì vẫn cứ chỉ đi tới nên bọn em cứ chạy thôi. Mà cái cảnh này em không lạ gì nữa nên không có gì phải sợ. Nhưng nếu anh chị đi nhóm 3-4 người, lúc này ngồi kể chuyện mấy film giết người hàng loạt kiểu như “Wrong Turn” thì chắc chắn là rất hấp dẫn.
Chạy lòng vòng khoảng vài chục phút thì bọn em quay trở lại đường lớn, cao tốc, đồng hồ chỉ 12h đêm, còn khoảng 2 tiếng rưỡi là về đến Geneva.
Trên đường tới Geneva thì có đi qua hầm Mont Blanc, một hầm đường bộ nổi tiếng khác châu Âu. Trước khi vào hầm thì cũng đi qua những con đường ngoằn nghèo, nhưng vì trời tối nên cũng không thấy rõ lắm, chỉ thấy ánh đèn từ những căn nhà bên sườn đồi mà thôi. Hầm Mont Blanc nằm bên dưới dãy Alps và nó nối Chamonix, Haute-Savoie, Pháp với Courmayeur, Aosta Valley, Italia, qua con đường E25. Việc xây dựng hầm Mont Blanc được thực hiện tận năm 1959 và hoàn thành vào năm 1965. Phí phải trả khi qua hầm đối với xe ô tô con là 46 Euro cho một chiều, khá đắt. Tổng chiều dài của hầm là 11,6 km và có 2 làn xe chạy ngược chiều nhau, tốc độ tối đa cho phép từ 50-70. Km/h.
Năm 1999, hầm Mont Blanc xảy ra một vụ hoả hoạn nghiêm trọng khiến 39 người thiệt mạng và đóng hầm trong 3 năm. Một chiếc xe tải chở bột mì và bơ thực vật của Bỉ bắt lửa ngay trong hầm. Lửa nhanh chóng bắt sang các xe ô tô khác. Lính cứu hỏa phải mất hơn hai ngày mới dập tắt được đám cháy. Số tiền phải chi ra để sửa chữa đường hầm là khoảng 300 triệu Euro. Còn con số thiệt hại cho nước Ý do phải đóng hầm trong 3 năm để sửa chữa là khoảng 2,6 tỷ Euro.
Lúc này hai thằng bắt đầu mệt mỏi hơn, sau một ngày dài thức sớm, làm việc liên tục và sau đó lái xe đến khuya. Nhưng vẫn miên man với hai dòng suy nghĩ là có nên thay phiên chạy thẳng đến Paris luôn hay nghỉ lại Geneva rồi sáng đi tiếp. Lúc thì muốn chạy luôn, lúc thì muốn kiếm khách sạn để ngủ. Loay hoay một hồi thì đã gần đến Geneva, em cố gắng tranh thủ chợp mắt nhưng vì không yên tâm nên cũng không thể nào ngủ được, cứ lo thằng tài xế nó cũng ngủ như em.
Thế là quyết định đổi địa điểm dẫn đường về trung tâm Geneva. Đến Geneva khoảng 2h30 sáng nên em chả muốn thuê khách sạn mà ngủ trên xe luôn vì dù gì cũng chỉ có 2 thằng đực rựa với nhau. Ngủ vài tiếng trên xe tiết kiệm được khoảng gần trăm Euro để mua quà cho Vợ con. Cũng đáng!
Nhưng mà ngủ trên xe thì nó chật chội và không thoải mái, chưa kể càng về khuya thì trời càng lạnh. Nổ máy xe thì máy nó ồn do xài động cơ diesel, mà không nổ máy thì không bật được sưởi, lạnh tái tê. Trằn trọc một lúc thì cũng ngủ được một ít, đến chừng 6h sáng thì quyết định thức dậy, đi kiếm chỗ trạm dừng chân, đánh răng rửa mặt, ăn sáng, uống cafe và tiến về Paris. Kỷ niệm ngủ đêm trên xe Geneva cũng vui, và rút kinh nghiệm lần sau cho việc này.
CHẶNG CUỐI: GENEVA – PARIS
Sau khi ăn sáng và cà phê đầy đủ, bọn em tiến về Paris với quãng đường khoảng 550 km, đi qua vùng Mâcon, Pouilly-en-Auxois, Auxerre,… Đoạn đường từ Geneva về Paris mà bọn em chọn toàn là cao tốc nên cũng dễ chạy và thông thoáng. Lúc này công việc đã xong và thành công nên tinh thần của thoải mái nên không còn mệt mỏi nhiều nữa. Ghé một trạm dừng chân ở Pouilly-en-Auxois đi tè, rửa mặt, hít thở không khí, ngắm các ruộng nho và thư giãn trước khi tiếp tục hành trình.

Sau khoảng 6 tiếng lái xe thì bọn em về đến trung tâm Paris, ghé vào nhà người quen ở Bagneux và tắm rửa, ngủ một giấc cho nó đã. Em ngủ chừng 2 tiếng đồng hồ thì tỉnh giấc, bụng đói cồn cào. Thay quần áo và ra lấy xe đi vào trung tâm Paris, ghé quận 13 để ăn món Việt. Vào một nhà hàng khá nổi tiếng ở quận 13 có tên là Viet Thai; gọi món canh chua cá hú, thịt kho tộ, rau xào,…
Sau 1 tuần ở châu Âu thì đây là bữa ăn ngon nhất mà em được ăn. Dù gì về với “ao nhà” thì nó vẫn đã hơn. Quán Viet Thai khá đông đúc và thường đón khách đoàn đi du lịch ghé ăn. Lúc bọn em ăn thì có nguyên đoàn mấy chục người vô ăn, hơi ồn ào. Nhưng mà kệ thôi, đi du lịch mà.
Ăn xong, rảo xe qua những con phố lớn của Paris, đi qua đại lộ Champs-Élysées nổi tiếng, ngắm Khải Hoàn Môn, rồi vòng qua tháp Eiffel, dừng lại xem màn trình diễn ánh sáng ở đó. Vì không có nhiều thời gian nên mới chỉ “cưỡi xế xem Paris” mà thôi, hẹn một ngày không xa sẽ quay lại để khám phá tiếp. Nhất định phải vào bảo tàng Louvre và ngắm nàng Mona Lisa chớ.
Lang thang Paris một chút mà cũng đã hơn 22h đêm, trở về nhà, đóng gói hành lý, chuẩn bị cho ngày cuối ở Paris và lên đường trở về thiên đường. Buổi sáng hôm sau, chỉ kịp tranh thủ đi mua sắm mấy món đồ liên quan đến đua xe Go-Kart và rồi đi thẳng ra sân bay.
Đáng ra là phải đổ đầy bình nhiên liệu trước khi trả xe nhưng bọn em lại quên khuấy mất, thế là lúc vào Hertz trả xe bị tính thêm đâu đó hơn 150 Euro cho cái tiền này. Tổng số tiền thuê xe là 622 Euro, tương đương khoảng 15 triệu đồng, cho 7 ngày và hơn 2.500 km. Chi phí thuê xe chỉ bao gồm cái xe, tiền bảo hiểm, phí quên đổ nhiên liệu, thuê hệ thống Navigation; chưa tính tiền đổ nhiên liệu trên đường đi, tiền phí cầu đường, tiền đậu xe,…
Thế là kết thúc hành trình từ Paris xong trở về Paris tốt đẹp. Xe không gặp trục trặc gì, người vẫn ngon lành, công việc thì thành công. Dẫu có lần chạy ngược chiều ở Milano, có lần đèn bắn tốc độ nháy lên ở Thuỵ Sĩ, và nhiều lần vượt quá tốc độ cho phép trên cao tốc nhưng nói chung vẫn không có gì xảy ra. Cùng lắm thì vài bữa nữa có email yêu cầu đóng tiền phạt mà thôi. Chuyện quá bình thường!
Cảm ơn các anh chị đã đọc đến đây, chắc chắn anh chị là những người rất kiên nhẫn.
Một số hình ảnh khác em chụp trong chuyến đi, toàn chụp điện thoại thôi ạ!